Tôi không cho con tham gia các khóa học đặc biệt để tránh “ tuổi thơ không bị đánh cắp ”
(Bài nhận xét không nhất thiết phải phù hợp với quan điểm của VnExpress.net.)
Em là một trong hai học sinh lớp chuyên Toán của một trường chuyên nổi tiếng ở Việt Nam. Năm mươi năm trước, không có trường từ, chỉ có một lớp toán và một tổ văn. Lớp chuyên toán có mấy chục em, lớp văn chưa đến 10. Các em học với lớp rảnh rỗi nên có lớp chuyên văn khác.
Chúng tôi tăng thêm hiệu quả chiến đấu của chính phủ bằng học bổng 15,5 đồng / tháng (43% lương công nhân bậc 1), không thu học phí; trong bữa tiệc chào mừng, học sinh giỏi được ăn ngon với giá 1,5 đồng / ngày .
Tôi nhớ rằng đó chỉ là lớp một của trường trung học phổ thông (cấp ba), chúng tôi đã hoàn thành khóa học toán toàn cấp và học các khóa học nâng cao trong hai năm còn lại. Hồi đó việc học nhẹ nhàng không áp lực như bây giờ, chỉ là học phí, học phí trước khi thi mà không phải đóng.
>> ‘Mình chê trường kẹt, nhưng vẫn muốn mình là thần đồng’
năm nào từ thứ 3 đến thứ nhất, em đều đạt giải toán cấp tỉnh, đi thi quốc gia và đạt giải tư ( Chỉ có bốn người từ thứ nhất đến thứ tư đoạt giải, ít người được giải như hiện tại), nhưng chưa bao giờ có khoảng cách giữa những học sinh xuất sắc do chú trọng toán học.
Khoa học xã hội là sự hình thành nhân cách. Dù sau này thành công nhưng tôi phải cố gắng rất nhiều để bù đắp phần nào sự lệch lạc do tập luyện gây ra. Vì vậy, khi con tôi thi vào lớp 10 chuyên vào trường chuyên ở TP.HCM, tôi không cho con học thêm. Tôi đã quyết định đúng đắn để ngăn tuổi thơ của đứa trẻ không bị đánh cắp. Con tôi luôn thành công trong lĩnh vực khoa học hơn các bạn cùng lớp và thu nhập cao.
>> Chia sẻ bài viết của bạn trên trang bình luận tại đây.