Hôm qua mình mua mấy tấm thiệp 20/11 cho con tặng cô giáo. Vào buổi tối, mẹ con chúng tôi vui vẻ viết ra những điều ước và đầu tư tiền vào đó. Hôm nay đọc báo thấy các cô giáo buồn rầu về quà. Em nghĩ nên viết vài lời chia sẻ, mong các thầy cô tiếp tục giữ tâm huyết.
Tôi thường hỏi vợ một cách vui vẻ: “Em muốn biết có đời nhà giáo không. Em ở nước ngoài à?”. Tôi cũng là một giáo viên và đã dạy rất nhiều người. Tôi dạy họ mọi thứ trên đời, không chỉ là lẽ thường. Tôi không quan tâm đến việc học sinh có nhớ đến tôi hay không, và hiếm khi chú ý đến tôi. Ngày Nhà giáo. Tôi nghĩ dù là giáo viên nhưng đôi khi tôi vẫn sai. Tôi nghĩ về điều này theo thời gian, nếu người học không đạt được kết quả mong muốn, tôi thậm chí còn cảm thấy tiếc cho họ.
Tôi nghĩ dạy người khác là một niềm đam mê, một nghề nghiệp, không phải kiếm thuật. Gạo tẻ. Nếu đã là đam mê thì hãy làm, dù kiếm được bao nhiêu tiền thì làm nghề gì cũng vậy, sống không có tiền thì vui lắm. Từ đó, em muốn nhắn gửi đến thầy:
Dù là giáo viên nhưng không phải lúc nào em cũng hoàn hảo. Một người thầy thực sự là người luôn tự đánh giá bản thân, nâng niu và yêu thương học sinh của mình một cách vô điều kiện. Bạn đã chọn một nghề nghiệp và cố gắng hết sức mình, điều đó sẽ đưa bạn trở lại. Đừng làm việc vì tiền. Cuộc sống dù khó khăn đến đâu cũng nên tách tiền khỏi trách nhiệm. Ai cũng cần tiền để có một cuộc sống tốt đẹp, nhưng đừng quá chú trọng vào sự bình yên và hạnh phúc.
Giống như tôi, nhiều bậc cha mẹ cũng cố gắng tìm kiếm thứ gì đó quý giá cho con cái của họ. Bọn trẻ đưa cho cô giáo. Cô ấy đang ở trong Ngày Nhà giáo. Nhiều giáo viên thấy ngại, nói với chúng tôi điều này và không dám nhận. Thực lòng mà nói, là một giáo viên, tôi cũng nhận được tất cả những gì mình cho đi, dù chỉ là điều ước, là kẹo … Cô giáo cứ nhận theo cách nghĩ này, đừng ngại. . Vì với tư cách là phụ huynh, giáo viên mà tôi không chấp nhận thì tôi cũng thấy xấu hổ.
>> “Niềm vui-Hạnh phúc của cô giáo”
Tôi tặng quà cho giáo viên, không phải tôi muốn hối lộ, tôi muốn cô giáo chăm sóc trẻ, tôi mong họ để ý đến trẻ. Tôi hiểu khó khăn như thế nào để trở thành một giáo viên. Tôi không thể tặng cô giáo nhiều tiền, không biết chọn quà, gửi hoa cũng không khả thi.
Trong thời buổi khó khăn như hôm nay, em không biết phải làm sao và em vô cùng biết ơn thầy. Các thầy cô cho rằng tặng quà hay tiền là một ý kiến không tồi. Không ai tôn trọng người thầy, và cũng không. Vì vậy, tôi mong rằng các thầy cô hãy tôn trọng và có tâm với cha mẹ.
Điều quan trọng là giáo viên phải chấp nhận ý kiến rằng học sinh yêu bạn, đây là tấm lòng của bạn. Hãy nghĩ rằng trẻ đang tặng quà cho bạn nghĩa là chúng yêu bạn và đánh giá cao bạn. Nhận món quà từ cô giáo cũng là một cách để nhắc nhở học trò nhớ ơn cô giáo. Đây là một hành vi giáo dục rất nhân văn.
Ai đã từng là học sinh rồi cũng sẽ trở thành giáo viên, không dạy người khác thì cũng dạy con mình. Cũng như tôi, vì còn con, tôi vẫn tiếp tục dạy con những điều hay lẽ phải, những kiến thức đúng đắn, những kỹ năng đúng đắn… Vì vậy, tôi xin gửi lời cảm ơn sâu sắc nhất đến các thầy cô giáo và các bậc cha mẹ. . Không có giáo viên nào cao hơn cha mẹ. Có thể bố mẹ bạn không giỏi bằng những người khác, nhưng họ vẫn dạy bạn những điều tốt nhất. Vì vậy, muốn trở thành một con người điều quan trọng nhất, đừng quên xuất thân và ưu điểm.
Là một nhà giáo, tôi mong rằng các thầy cô sẽ tràn đầy sức khỏe, hạnh phúc và niềm tin vào sự nghiệp trồng người!
Chat Master
>> Bạn tặng cô giáo 20/11 hay tặng hiện vật? Xuất bản tại đây. Các ý kiến chưa chắc đã phù hợp với ý kiến của VnExpress.net.